Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2016

CẢM ƠN và XIN LỖI

Đọc hết 500 trang sách “Nghệ thuật giao tiếp – Ngôn ngữ cơ thể” của 1 tác giả nước ngoài nào đó không còn nhớ tên, sau 5 năm chỉ còn nhớ 1 câu như hình bên dưới. Câu châm biếm, thấy vui vui nên nhớ lâu.
“Cảm ơn” khi ai đó đã làm điều gì đó tốt cho mình hoặc đã nhận cái gì đó từ ai (Vd: sự giúp đỡ hoặc ngay cả lời phê phán có thiện ý);
“Xin lỗi” khi gây tổn thương cho người khác (về thể xác. Vd: sơ ý đạp nhầm chân – quơ trúng tay; về tinh thần. Vd: lời nói làm người ta đau lòng)

Có lúc, do vô tình hay thiếu quan tâm, tôi cũng đã quên nói từ này.

Nghe nói, dù rất ngắn ngủi, nhưng 2 từ này là câu thần chú để mở mọi cánh cửa!

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2016

HỌC CÁCH BUÔNG TAY (ZEN - MEDITATION)

Đọc được 1 câu hay, chia sẻ!
"Đừng nên quá cố chấp. Cuộc sống có rất nhiều điều không như ý, thế giới không thể hoan hợp cho riêng bạn, trái đất không phải vì bạn mà xoay chuyển, do đó, đừng ôm mãi sự cố chấp, chúng ta cũng chỉ là những kẻ qua đường ở chốn trần gian này, được sinh ra trần truồng, khi chết đi cũng chẳng thể mang theo được gì?"

LAN HUỆ SẦU ĐỜI, TRONG HÉO NGOÀI TƯƠI...

Nhớ một thời mê bài hát "Tóc mai sợi vắn sợi dài" của Phạm Duy, với ca từ thiệt lãng mạn và đẹp. Trong đó có 1 câu rất từ bi với loài người "Lan huệ sầu ai lan huệ héo? Lan Huệ sầu đời, trong héo ngoài tươi...". Buồn thì buồn, nhưng không làm rầu người khác - chẳng lây buồn đến tha nhân bằng cái héo của mình, nên cố tươi ráng vui, ôm cây guitare nghêu ngao hát "Thưở ấy em vừa thôi kẹp tóc ..."

LÁI ĐÒ

---------
Gặp được thầy cô tốt thì rất may mắn; ngược lại, đó là … số phận!

CUỘC ĐỜI LÀ 1 HÀNH TRÌNH DÀI, RẤT DÀI!

---------------------------------------------------------
Với các nút thắt – mở; những quãng sáng – tối; những khúc xuống – lên; …
Rất cần niềm tin, sự kiên trì và quan trọng nhất là đừng bỏ cuộc.
(вᢠтàι ơι, ¢ó ℓẽ ѕắρ тớι яồι!)